CƠ PHỤ BÃO DƯƠNG
饥附饱颺
Lúc đói thì đeo bám, lúc no thì bay mất
Giải thích: lúc đói thì đeo bám, lúc no thì
bay mất. Ví với kẻ tham lam quyền lợi vong ơn phụ nghĩa.
Xuất xứ: Đường . Phòng Huyền Linh đẳng 房玄龄等: “Tấn thư – Mộ Dung Thuỳ tái kí” 晋书 - 慕容垂载记
Mộ Dung Thuỳ 慕容垂là người con thứ 5 của Tiền Yên Vương
Mộ Dung Hoảng慕容皝 thời Nam Bắc triều, nhiều lần lập
đại công trong chiến trận, nhưng lại bị người trong vương tộc ghen ghét, đành
phải bỏ chạy, đầu bôn Tiền Tần Phù Kiên 苻坚.
Phù
Kiên 苻坚vốn
có ý định thôn tính Tiền Yên, chỉ là sợ Mộ Dung Thuỳ nên chưa phát binh. Nghe nói
Mộ Dung Thuỳ đầu bôn bên mình nên vô cùng vui mừng, đích thân ra ngoài thành
nghinh tiếp. Tể tường Tiền Tần là Vương Mãnh 王猛 quan sát thấy Mộ Dung Thuỳ hùng
tài đại lược, không chịu sự quản thúc của người khác nên đã khuyên Phù Kiên giết
đi. Phù Kiên không nghe, phong Mộ Dung Thuỳ làm Quán quân Tướng quân 冠军将军, Tân Đô Hầu 宾都侯.
Về
sau, Phù Kiên bại trận tại Hoài Nam 淮南, quân đội tổn thất nghiêm trọng, chỉ có quân đội của Mộ
Dung Thuỳ được bảo toàn. Lúc bấy giờ, Mộ Dung Thuỳ thỉnh cầu đến đóng binh tại đất
Nghiệp 邺,
Phù Kiên đáp ứng. Đại thần của Phù Kiên là Quyền Dực 权翼lại can ngăn Phù Kiên, nói rằng:
-Mộ
Dung Thuỳ là một vị tướng nổi tiếng, giống Hàn Tín 韩信, Bạch Khởi 白起 trong lịch sử, lòng đầy chí lớn,
không cam chịu sự sai khiến của người khác, cho dù được phong Hầu, ban thưởng đất
đai đến cả trăm dặm, ông ta cũng chưa vừa lòng. Xưng hiệu Quán quân Tướng quân
sao xứng với tâm ông ta! Hơn nữa, con người Mộ Dung Thuỳ giống con chim ưng, lúc
đói thì quy phụ, ăn no thì bay mất (cơ phụ bão dương 饥附饱颺), gặp thời cơ, nhất định sẽ thực
hiện chí lớn của mình. Nên mau kết thúc ông ấy đi, không thể để ông ấy làm theo
điều ông ấy muốn.
Phù
Kiên vẫn không nghe những lời khuyên trung thành của đại thần.
Về sau, quả nhiên Mộ Dung Thuỳ giương cờ, trở thành vị quân chủ đầu tiên của nhà Hậu Yên.
Huỳnh
Chương Hưng
Quy Nhơn 17/5/2025
Nguyên tác Trung văn
CƠ PHỤ BÃO
DƯƠNG
饥附饱颺
TRUNG QUỐC THÀNH NGỮ CỐ SỰ TỔNG TẬP
中国成语故事总集
(tập 1)
Chủ biên: Đường Kì 唐麒
Trường Xuân – Thời đại văn nghệ xuất bản xã, 2004