Sáng tác: Vạn lí xuân - Tha bang nhất nhập (HCH)

 

萬里春

他邦一入

言信群臣留可

莫花言

 質樸真誠

老實心勿詐 

大惡人間五

古今同

竊盜無與

立奸謀

地滅天誅

眼前都為据

 VẠN LÍ XUÂN

Tha bang nhất nhập

Ngôn tín quần thần lưu khả

Mạc hoa ngôn

Chất phác chân thành

Lão thực tâm vật trá

Đại ác nhân gian ngũ

Cổ kim đồng

Thiết đạo vô dự

Lập gian mưu

Địa diệt thiên tru

Nhãn tiền đô vi cứ

Huỳnh Chương Hưng

Quy Nhơn 17/12/2023

Ngôn tín quần thần lưu khả 言信群臣留可: Điển xuất từ Khổng Tử gia ngữ - Trí tư  đệ bát 孔子家語 - 致思第八:

          曾子曰: “入是国也, 言信于群臣, 而留可也. 行忠于卿大夫, 则士可也. 泽施于百姓, 则富可也.”

          孔子曰: “参之言此, 可谓善安身矣.”

          Tăng Tử viết: “Nhập thị quốc dã, ngôn tín vu quần thần, nhi lưu khả dã. Hành trung vu khanh đại phu, tắc sĩ khả dã. Trạch thi vu bách tính, tắc phú khả dã.”

          Khổng Tử viết: “Sâm chi ngôn thử, khả vị thiện an thân hĩ.”

          (Tăng Tử nói rằng: “Vào một nước khác, ăn nói mà được quần thần nước đó tín nhiệm thì có thể lưu trú lại. Làm việc trung thành với khanh đại phu thì có thể làm quan. Ân trạch thi hành đến được với bách tính thì có thể giàu có.”

          Khổng Tử bảo rằng: “Những lời Tăng Sâm nói, có thể gọi là giỏi việc an thân lập mệnh vậy.” )

          (“Khổng Tử gia ngữ” 孔子家语. Chủ biên: Vương Ứng Lân 王应麟. Trường Xuân: Thời đại văn nghệ xuất bản xã, 2003)

Đại ác nhân gian ngũ 大惡人間五: Điển xuất từ Khổng Tử gia ngữ - Thuỷ tru đệ nhị 孔子家語始誅第二:

          孔子曰: “ ………. 天下有大恶者五, 而窃盗不与焉. 一曰心逆而险. 二曰行僻而坚. 三曰言伪而辩. 四曰记丑而博. 五曰顺非而泽……”

          Khổng Tử viết: “………. Thiên hạ hữu đại ác giả ngũ, nhi thiết đạo bất dự yên. Nhất viết tâm nghịch nhi hiểm. Nhị viết hành tích nhi kiên. Tam viết ngôn nguỵ nhi biện. Tứ viết kí sửu nhi bác. Ngũ viết thuận phi nhi trạch….”

          (Khổng Tử bảo rằng: “ ……. Trong thiên hạ có năm loại đại ác mà ngay hành vi của bọn trộm cướp cũng không có. Thứ 1: lòng dạ khó lường lại đầy hiểm ác. Thứ 2: tà vạy lại ngoan cố. Thứ 3: nói lời dối trá lại xảo biện. Thứ 4: nhớ kĩ cái xấu mà lại biết nó nhiều. Thứ 5: thuận theo cái sai lại giỏi nguỵ trang….” )

          (“Khổng Tử gia ngữ” 孔子家语. Chủ biên: Vương Ứng Lân 王应麟. Trường Xuân: Thời đại văn nghệ xuất bản xã, 2003)

Previous Post Next Post