Dịch thuật: Nguồn gốc họ Liễu (Bách gia tính)

 

NGUỒN GỐC HỌ LIỄU

Về nguồn gốc họ (tính) Liễu chủ yếu có 3 thuyết.

1- Từ họ Triển mà ra.

          Thời Xuân Thu, nước Lỗ có vị quan Sĩ sư chủ quản hình ngục tên Triển Cầm 展禽, tức Liễu Hạ Huệ 柳下惠, thụ phong ở Liễu Hạ 柳下 (nay là Liễu Hạ Đồn 柳下屯 huyện Bộc  Nam 河南), con cháu của ông bèn lấy đất phong làm họ.

2- Là con của Sở Hoài Vương 楚怀王 tên Tâm , khi đại khởi nghĩa cuối đời Tần được  Hạng Vũ 项羽 cử làm thủ lĩnh, hiệu Nghĩa Đế 义帝, kiến lập đô thành tại đất Liễu , con cháu lấy Liễu làm họ.

3- Đến từ các họ của người Hồ thuộc các dân tộc thiểu số được Hán hoá, như người Miêu, Thuỷ, Mãn, Mông Cổ, Triều Tiên, Thổ gia, Đông Hương v.v… đều có họ Liễu.

Họ Liễu chiếm 0.10% nhân khẩu của dân tộc Hán trong cả nước, đứng vị thứ 130. Các tỉnh như Sơn Đông 山东, Tứ Xuyên 四川, Hồ Nam 湖湖南, Hồ Bắc 湖北 có nhiều người mang họ Liễu.

Danh nhân các đời

          Thời Xuân Thu có lãnh tụ khởi nghĩa nông dân Liễu Hạ Chích 柳下跖. Nhà Lương thời Nam Triều có thi nhân Liễu Uẩn 柳恽. Liễu Tông Nguyên 柳宗元 tự tử Hậu 子厚, người Hà Đông 河东 là văn học gia và triết học gia nổi tiếng thời Đường, một trong Đường Tống bát đại gia, nổi danh ngang Hàn Dũ 韩愈, được gọi chung là “Hàn Liễu” 韩柳, thơ văn đều tinh, giỏi về tản văn. Liễu Công Quyền 柳公权, tự Thành Huyền 诚悬, người Hoa Nguyên 华原 Kinh triệu 京兆 triều Đường, thư pháp gia nổi tiếng, sở trường về khải thư, kết thể cứng cõi, pháp độ nghiêm cẩn, người đời khen là “Nhan cân Liễu cốt” 颜筋柳骨. Đời Tống có tản văn gia Liễu Khai 柳开, từ nhân Liễu Vĩnh 柳永.

Chú của người dịch

1- Nhan cân Liếu cốt颜筋柳骨: Nhan tức Nhan Chân Khanh 颜真卿 – thư pháp gia thời Đường; Liễu tức Liễu Công Quyền 柳公权. Thư pháp của Nhan Chân Khanh, đầy đặn, đoan chính; thư pháp của Liễu Công Quyền rõ ràng, có cốt cảm

                                                             Huỳnh Chương Hưng

                                                              Quy Nhơn 28/5/2022

Nguyên tác Trung văn

LIỄU TÍNH UYÊN NGUYÊN

柳姓渊源

Trong quyển

BÁCH GIA TÍNH

百家姓

Biên soạn: Triệu Dương 赵阳

Cát Lâm Đại học xuất bản xã, 2005

Previous Post Next Post