Thơ: Bất chợt

                                                                      
 BẤT CHỢT
 Bắt gặp cái nhìn ngơ ngác
Xôn xao chớp giật trong lòng
Nhớ ai bâng khuâng góc phố
Ngập ngừng đi những bước chân

Lộc nõn trổ chồi xanh biếc
Trời nghiêng một vạt nắng trong
Và sợi khói nào lưu luyến
Vườn thơm một sắc xuân hồng
                                 Huỳnh Chương Hưng
                               (Pleiku, 2008)
Previous Post Next Post