CHỮ “THỈ” 矢
Ở trên là chữ “thỉ” 矢 trong giáp cốt văn.
Thỉ 矢 (cây tên),
chủ yếu gồm phần đầu, thân và lông vũ ở phần đuôi, chính là chữ 箭 “tiễn” mà
hiện nay chúng ta nói.
Khởi
nguyên của “thỉ” 矢có từ rất sớm. Lúc ban đầu là một nhánh gỗ hoặc trúc được vót nhọn ở đầu,
việc chế tạo ra cũng rất đơn giản. Về sau, mới dùng đá hoặc khúc xương có đầu
nhọn làm bộ phận bọc lấy đầu cây tên, làm thành phần đầu mũi tên, như vậy đã có
cây tên với ý nghĩa chân chính.
“Thỉ” 矢là loại “đạn” mà hao tốn nhiều nhất trong chiến tranh thời cổ.
Quá trình diễn biến của chữ “thỉ”
2-Chữ “xạ” 射
Chữ “xạ” 射trong giáp cốt văn giống như một cây cung có đặt mũi tên nằm ngang đang đợi bắn, biểu thị động tác bắn tên. Trong kim văn, phần đuôi của tiễn có thêm bàn tay, bàn tay này nắm lấy phần đuôi của mũi tên, mô phỏng hình tượng tay nắm mũi tên, kéo dây cung để bắn.
Huỳnh Chương Hưng
Quy Nhơn 05/6/2025
Nguồn
HÁN TỰ TIỂU THỜI HẬU
TỔ TIÊN ĐÍCH SINH HOẠT
汉字小时候
祖先的生活
Biên soạn: Dương Quân 杨军
Tây An: Thiểm Tây Nhân dân Giáo dục
xuất bản xã, 2018