述 “雪夜訪戴”
開門睡覺時
見雪滿天飛
酌酒恬然飲
徬徨詠左詩
友人時在剡
忽憶欲訪之
便夜坐船去
船行經宿移
造門而不入
興盡則回歸
THUẬT
“TUYẾT DẠ PHỎNG ĐÁI”
Khai
môn thuỵ giáo thì
Kiến
tuyết mãn thiên phi
Chước
tửu điềm nhiên ẩm
Bàng
hoàng vịnh “Tả thi”
Hữu
nhân thời tại Thiểm
Hốt ức
dục phỏng chi
Tiện
dạ toạ thuyền khứ
Thuyền
hành kinh túc di
Tháo
môn nhi bất nhập
Hứng tận tắc hồi quy
Huỳnh
Chương Hưng
Quy Nhơn 18/5/2025
Thuật “Tuyết dạ phỏng Đái” 述雪夜訪戴: thuật
lại chuyện “Đêm tuyết đi thăm ông Đái”
Bài
này phỏng dịch theo đoạn văn trong “Thế thuyết tân ngữ - Nhậm đản” 世说新语 - 任诞của
Lưu Nghĩa Khánh 刘义庆.
王子猷居山阴, 夜大雪. 眠觉, 开室,命酌酒. 四望皎然, 因起徬徨, 咏左思 “招隐诗”. 忽忆戴安道, 时戴在剡, 即便夜乘小船就之. 经宿方至, 造门不前而返. 人问其故, 王曰: “吾本乘兴而行, 兴尽而返, 何必见戴?”
Vương Tử Du cư Sơn Âm, dạ đại tuyết. Miên giáo, khai thất,
mệnh chước tửu. Tứ vọng kiểu nhiên, nhân khởi bàng hoàng, vịnh Tả Tư “Chiêu ẩn
thi”. Hốt ức Đái An Đạo, thời Đái tại Thiểm, tức tiện dạ thừa tiểu thuyền tựu
chi. Kinh túc phương chí, tháo môn bất tiền nhi phản. Nhân vấn kì cố, Vương viết:
“Ngô bản thừa hứng nhi hành, hứng tận nhi phản, hà tất kiến Đái?”
Vương Tử Du sống ở Sơn Âm, một đêm nọ
trời đổ tuyết. Ông ngủ chợt thức dậy, mở cửa, sai người nhà rót rượu. Nhìn xa bốn
phía, cả một mảng trắng xoá, nhân đó đứng dậy đi di lại lại, đọc thơ “Chiêu ẩn”
của Tả Tư. Bỗng nhiên nhớ đến Đái An Đạo, đương thời ông Đái ở tại huyện Thiểm,
bèn lập tức ngay trong đêm ngồi thuyền nhỏ đi đến nhà ông Đái. Qua suốt đêm mới
tới, đến trước cửa không vào mà quay về. Người khác hỏi ông nguyên nhân, ông
đáp rằng: “Ta vốn nhân hứng mà đi, hết hứng thì về, cần gì phải gặp ông Đái?”
(Thiểm Tây Lữ du xuất bản xã, 2002)