韶光若促心愁緒
客去人留兩別離
橋下水清流不斷
橋邊嫩柳染斜暉
Thiều
quang nhược xúc tâm sầu tự
Khách
khứ nhân lưu lưỡng biệt li
Kiều
hạ thuỷ thanh lưu bất đoạn
Kiều biên nộn liễu nhiễm tà huy
Huỳnh
Chương Hưng
Quy Nhơn 10/6/2024
Tạm dịch
từ bốn câu trong “Truyện Kiều” của Nguyễn Du
Bóng
tà như giục cơn buồn,
Khách
đà lên ngựa, người còn ghé theo.
Dưới
dòng, nước chảy trong veo,
Bên cầu,
tơ liễu bóng chiều thướt tha.
(câu
167 – 170)
(Theo
“Từ điển Truyện Kiều” của Đào Duy Anh)
Bản kinh đời Tự Đức 1870, do
Nguyễn Quảng Tuân phiên âm và khảo dị, câu 170 là:
Bên cầu tơ liễu bóng chiều la tha
Bản dịch
sang Trung văn của Hoàng Dật Cầu 黄軼球
夕阳下, 撩起愁思无限
征騎已远还偷眼送他归程
山溪流水清清
桥边, 絲絲柳影分明
Tịch
dương hạ, liêu khởi sầu tư vô hạn,
Chinh
kị dĩ viễn, hoàn thâu nhãn tống tha quy trình.
Sơn
khê lưu thuỷ thanh thanh
Kiều
biên, ti ti liễu ảnh phân minh.
(In tại
nhà in Nhật báo Giải phóng, 1976)