定風波
遠看桃花夾岸排
扁舟一葉帶春來
嫩草溪邊長碧綠
濃郁
桃源洞裏豁然開
雞犬相聞田野廣
豪爽
本來先世避強秦
莫理人間過往
不黨
心歡意滿樂常新
ĐỊNH PHONG BA
Viễn khán đào hoa
giáp ngạn bài
Thiên chu nhất diệp
đới xuân lai
Nộn thảo khê biên
trường bích lục
Nùng úc
Đào nguyên động lí
khoát nhiên khai
Kê khuyển tương
văn điền dã quảng
Hào sảng
Bổn lai tiên thế tị
cường Tần
Mạc lí nhân gian
quá vãng
Bất đảng
Tâm hoan ý mãn lạc
thường tân
Huỳnh Chương Hưng
Quy Nhơn 22/10/2023
Bài này mượn ý từ bài Đào hoa nguyên kí 桃花源記 của Đào Tiềm 陶潛 đời Tấn. Khoảng
niên hiệu Thái Nguyên đời Tấn, có một người ở Vũ Lăng làm nghề đánh cá. Ngày nọ
ông đi thuyền theo dòng nước, bỗng chợt thấy một rừng hoa đào nở rộ ở hai bên bờ.
Cảm thấy lạ, ông muốn tìm đến tận cùng. Thấy có một cửa động, bên trong dường
như có ánh sáng, ông bèn xuống thuyền đi bộ. Cửa động rất hẹp, chỉ vừa đủ một
người vào, đi dược mấy chục bước đột nhiên không gian rất rộng, đất đai bằng phẳng, nhà cửa chỉnh tề,
ruộng đồng tươi tốt, tiếng gà tiếng chó nghe nối nhau. Người ở đây ăn mặc hoàn
toàn khác với người đời. Có người cảm thấy lạ bèn mời về nhà bày rượu giết gà
làm cơm tiếp đãi. Người trong thôn nghe nói liền kéo đến hỏi thăm. Họ nói tổ
tiên của họ vì tránh loạn đời Tần mà đến nơi đây, sống cách tuyệt với thế giới
bên ngoài, chẳng biết bên ngoài đã là triều đại nào rồi. Người đánh cá lưu lại
mấy ngày, sau đó cáo từ. Ông tìm lại thuyền, thuận theo đường cũ mà quay về, đi
qua nơi nào đều làm dấu ghi nhớ. Về đến quận thành, ông báo cáo với quan Thái
thú. Quan Thái thú lập tức sai người cùng ông đi tìm những nơi đã làm dấu,
nhưng cuối cùng bị lạc, tìm không thấy đường đến nguồn đào.
Kê
khuyển tương văn 雞犬相聞: Tiếng gà tiếng cho nghe nối
nhau. Câu này trong bài Đào hoa nguyên kí.
Tiên
thế tị cường Tần 先世避強秦: Tổ tiên tránh triều Tần bạo
ngược. Câu này cũng trong bài Đào hoa
nguyên kí:
Tự vân tiên thế tị Tần thời loạn, suất thê tử ấp nhân, lai
thử tuyệt cảnh, bất phục xuất yên, toại dữ ngoại nhân gián cách.
自云先世避秦時亂, 率妻子邑人,
來此絕境,
不復出焉,
遂與外人間隔.
(Họ nói
rằng tổ tiên của họ vì tránh loạn đời Tần, đã đưa vợ con và người trong ấp đến
nơi xa xôi hiểm trở này, không trở ra nữa, từ đó cách biệt hẳn với người đời.)