Dịch thuật: Hà xứ Ngọc quan chinh chiến tưu (344) (Đặng Trần Côn: Chinh phụ ngâm)

 

HÀ XỨ NGỌC QUAN CHINH CHIẾN TƯU (344)

何處玉關征戰陬

Không biết bên ngoài Ngọc quan, chàng chinh chiến ở những nơi nào 

          Ngọc quan 玉關/玉关: Tức Ngọc Môn quan 玉門關/玉门关, tại phía tây bắc thành phố Đôn Hoàng 敦煌tỉnh Cam Túc 甘肃, cũng dùng để phiếm chỉ nơi biên địa.

          Trong Hậu Hán thư 后汉书quyển 47 Ban Lương liệt truyện – Ban Siêu 班梁列传 - 班超 có chép:

          Siêu tự dĩ cửu tại tuyệt vực, niên lão tư thổ. Thập nhị niên, thướng sớ viết: “Thần văn Thái Công phong Tề, ngũ thế táng Chu, hồ tử thú khâu, Đại mã y phong. Phù Chu Tề đồng tại trung thổ thiên lí chi gian, huống vu viễn xứ tuyệt vực, tiếu thần năng vô y phong thú khâu chi tư tai? Man di chi tục, uý tráng vũ lão. Thần Siêu khuyển mã xỉ tiêm, thường khủng niên suy, yêm hốt cương bộc, cô hồn khí quyên. Tích Tô Vũ lưu Hung Nô trung thượng thập cửu niên, kim thần hạnh đắc phụng tiết đới kim ngân hộ Tây vực, như tự dĩ thọ chung đồn bộ, thành vô sở hận, nhiên khủng hậu thế hoặc danh thần vi một Tây vực. Thần bất cảm vọng đáo Tửu Tuyền quận, đản nguyện sinh nhập Ngọc Môn quan. Thần lão bệnh suy khốn, mạo tử cổ ngôn, cẩn khiển tử Dũng tuỳ hiến vật nhập tái. Cập thần sinh tại, lệnh Dũng mục kiến trung thổ.” Nhi Siêu muội đồng quận Tào Thọ thê Chiêu diệc thướng thư thỉnh Siêu viết: ….. Thư tấu, Đế cảm kì ngôn, nãi trưng Siêu hoàn.

          超自以久在绝域, 年老思土. 十二年, 上疏曰: “臣闻太公封齐, 五世葬周, 狐死首丘, 代马依风. 夫周齐同在中土千里之闲, 况于远处绝域, 小臣能无依风首丘之思哉? 蛮夷之俗, 畏壮侮老. 臣超犬马齿歼, 常恐年衰, 奄忽僵仆, 孤魂弃捐. 昔苏武留匈奴中尚十九年, 今臣幸得奉节带金护西域, 如自以寿终屯部, 诚无所恨. 然恐后世或名臣为没西域. 臣不敢望到酒泉郡, 但愿生入玉门关. 臣老病衰困, 冒死瞽言, 谨遣子勇随献物入塞. 及臣生在, 令勇目见中土.” 而超妹同郡曹寿妻昭, 亦上书 请超曰: ……. 书奏, 帝感其言, 乃徵超还.

          (Ban Siêu tự thấy mình đã ở lâu nơi dị vực, tuổi già nhớ đến quê hương đất nước. Năm Vĩnh Nguyên thứ 12 (năm 100), bèn dâng thư lên triều đình nói rằng: “Thần nghe nói, Khương Thái Công được phong ở đất Tề, nhưng năm đời đều được quy táng ở Chu. Con cáo khi chết, nó còn hướng về phía gò nơi nó sinh ra, ngựa đất Đại còn quyến luyến gió bấc. Chu và Tề ở cùng trung thổ, cách nhau chẳng qua ngàn dặm, huống hồ thần ở nơi đất lạ, làm sao mà không có lòng  “y bắc” “thú khâu”? Phong tục của man di chỉ biết sợ người niên tráng mà coi thường người già yếu. Thần Ban Siêu, răng khuyển mã ngày càng giảm, e đến lúc thân thể suy tàn, đột nhiên chết đi, hồn cô lẻ phiêu bạc nơi dị vực. Ngày trước, Tô Vũ ở đất Hung nô chẳng qua chỉ 19 năm. Hiện thần cầm phù tiết, bưng ấn tỉ để giám hộ Tây vực, nay tuổi đã sắp cùng, chết nơi đồn trú, cũng chẳng có gì ân hận. Nhưng thần sợ đời sau có người đem việc  thần chết nơi Tây vực ghi chép lại. Thần chẳng dám mong đến được quận Tửu Tuyền, chỉ mong sống được vào lại Ngọc Môn quan. Thần già nhiều bệnh, thân thể suy nhược, liều chết dâng lời, sai con là Ban Dũng mang lễ vật vào ải, nhân khi thần còn sống, bảo Ban Dũng về lại trung thổ xem thử.” Em gái Ban Chiêu là vợ của Tào Thọ người cùng quận cũng dâng thư lên triều đình, thỉnh cầu cho Ban Siêu được trở về, nói rằng …..  Bản tấu dâng lên, Đế cảm động vì những lời của bà, liền cho triều hồi Ban Siêu.)

https://baike.baidu.com/item/%E7%8E%89%E5%85%B3%E6%83%85/8379813

          Thành ngữ Trung Quốc có câu “Ngọc quan lão nhân”玉关老人  để ví tình cảm nhớ quê nhà của chinh nhân đồn trú nơi biên giới. Có lúc nói “Ngọc quan tình” 玉关情 để ví tình cảnh người vợ nhớ đến chồng đang đóng ở biên cương. Như Lí Bạch 李白ở bài Tí dạ Ngô ca – Thu ca 子夜吴歌 - 秋歌viết rằng:

Trường An nhất phiến nguyệt

Vạn hộ đảo y thanh

Thu phong xuy bất tận

Tổng thị Ngọc Quan tình

Hà nhật bình Hồ lỗ

Lương nhân bãi viễn chinh

長安一片月

萬戶搗衣聲

秋風吹不盡

總是玉關情

何日平胡虜

良人罷遠征

(Trên thành Trường An một vầng trăng sáng

Muôn nhà tiếng chày đập áo vang lên

Gió thu không thể thổi bay hết

Tình cảm của những người vợ nhớ đến chồng đang ở ngoài Ngọc Môn quan

Ngày nào dẹp yên được giặc Hồ

Thì từ đó chồng mới không còn viễn chinh nữa)

https://baike.baidu.hk/item/%E5%AD%90%E5%A4%9C%E5%9B%9B%E6%99%82%E6%AD%8C%E5%9B%9B%E9%A6%96/19407431

          Đặng Trần Côn mượn từ “Ngọc quan” để chỉ vùng biên địa

          Phần Hán văn ở bản của Vân Bình Tôn Thất Lương câu 344 này là:

Hà xứ Ngọc quan chinh chiến “xu”

何處玉關征戰區

Chữ phiên âm là “xu”.

Câu 344 bản diễn Nôm “Chinh phụ ngâm diễn ca” tương truyền của Đoàn Thị Điểm là:

Biết đâu bờ cõi là miền Ngọc quan (292)

Bản Chinh phụ ngâm khúc của Vân Bình Tôn Thất Lương, nxb Tân Việt, in năm 1953 là:

Biết đâu CHINH CHIẾN là miền Ngọc quan 

                                                                            Huỳnh Chương Hưng

                                                                            Quy Nhơn 19/12/2021

Previous Post Next Post