VÌ SAO HOÀ THƯỢNG KHÔNG ĂN HÀNH
Ngày
trước, có một vị hoà thượng Phật pháp rất cao thâm, pháp hiệu Tử Thiền 子禅. Một lần nọ, hoà thượng vân du bốn phương, giữa đường
mắc tiểu, bèn tiểu dưới một gốc cây lớn, ai ngờ làm ngập chết con giun. Tử Thiền
vô cùng hối hận, dùng một sợi dây đỏ cột con giun lại rồi đem treo lên cây, sau
đó chắp tay niệm chú. Con giun chuyển thế, đầu thai làm một cô gái, hai mươi
năm sau trở thành hoàng hậu.
Hoàng
thái tử 20 tuổi đăng cơ làm hoàng đế. Hoàng hậu mới cưới eo thon ngực nở, dáng
mạo như thiên tiên. Phu thê đều trẻ tuổi, hết mực yêu thương nhau, nhưng có một
điều kì lạ, hoàng hậu và hoàng đế bắt đầu cuộc sống vợ chồng, nơi eo của hoàng
hậu có quấn một sợi dây đỏ gỡ ra không được, hoàng đế muốn gỡ cũng không thể, khiến
trong lòng nghi hoặc, buồn phiền không vui.
Hôm đó,
hoàng đế mời pháp sư Tử Thiền đến. Lúc dùng cơm, hoàng đế liền đem chuyện kì lạ
nói ra. Pháp sư sau khi nghe qua, nhớ đến sự việc hai mươi năm trước, liền nói
với hoàng đế:
- Thưa bệ hạ, đó là tội của thần.
Sau đó
đem sự tình của hai mươi năm trước thuật lại.
Hoàng đế
nghe xong, trong lòng buồn phiền không vui, đối với hoàng hậu cũng chẳng thân mật
nữa. Nghĩ rằng: ta đường đường là nhất triều thiên tử, lại đi lấy nghiệt trùng,
thật là xui xẻo.
Tình cảnh
đó, hoàng hậu thấy trước mắt nhưng trong lòng không rõ. Hoàng hậu hỏi:
- Thưa bệ hạ, thiếp có chỗ nào không phải khiến
bệ hạ tức giận? Cả ngày nghiêm sắc mặt không nói năng gì?
Hoàng đế
nghe qua cũng không lên tiếng. Hoàng hậu lại nói:
- Phu thê với nhau, có gì nói cho nhau biết.
Không nói không biết thì đâu là phu thê?
Hoàng hậu
nói xong, mặt có chút tức giận.
Hoàng đế
không còn cách nào liền đem những gì trong lòng nói ra. Hoàng hậu nghe qua, lặng
im không nói, nhưng trong lòng lại giận pháp sư Tử Thiền, liền nghĩ đến cách
báo thù.
Một
ngày nọ, hoàng hậu truyền lời mời pháp sư Tử Thiền và các đồ đệ đến dự yến tiệc.
Các đồ đệ của pháp sư rất vui, được hoàng hậu mời dự yến tiệc, vinh dự biết
bao. Nhưng pháp sư mặt đầy vẻ u buồn, ông nói với các đồ đệ rằng:
- Các con chớ có vui mừng, hoàng hậu mời chúng
ta là hại người đấy, bà ta sẽ mời chúng ta ăn bánh bao nhân thịt chó, các con
cũng không thể biết. Mùi tanh bên trong chính là mùi thịt chó. Bà ta muốn phá đạo
hạnh của chúng ta.
Các đồ
đệ sau khi nghe xong không vui, cũng không lên tiếng. Pháp sư Tử Thiền nói:
- Chúng ta không đi cũng không được, đi thì phải
ăn bánh bao của người ta. Như thế này đi, khi chúng ta đi, trong tay áo giấu mấy
cái bánh bao chay, lúc ăn thì ăn bánh chay, đem bánh mặn giấu kĩ mang về .
Các đệ
tử thương lượng, chọn cách tốt nhất, đến ngày đó, pháp sư Tử Thiền theo lời mời
đến hoàng cung, hoàng hậu nghinh đón chiêu đãi. Quả nhiên như những gì pháp sư
dự liệu, các thị nữ mang bánh bao nhân thịt chó mời ăn. Nhân vì có chuẩn bị,
pháp sư cùng các đồ đề không hoảng hốt, ngồi xuống ăn, đũa thì gắp bánh mặn
nhưng miệng thì ăn bánh chay mang theo, nhân lúc mọi người không chú ý đem bánh
mặn giấu đi.
Hoàng hậu
nghĩ rằng: Lần này thì ta có thể báo thù được rồi. Yến tiệc xong, tiễn pháp sư
Tử Thiền và các đồ đệ ra về mà trong lòng ngầm vui mừng.
Pháp sư
Tử Thiền cùng các đồ đệ mang bánh bao mặn về lại tự viện, pháp sư sai người đem
bánh chôn phía sau tự viện. Ai ngờ mùa xuân năm sau, vạt đất đó mọc lên một mảng
rau xanh tươi tốt, có hẹ, có hành, rau thơm, cải trắng.
Theo
truyền thuyết, hẹ là gân chó, hành là ruột chó, khoai môn là đầu chó, tỏi là vuốt
chó, rau thơm là đuôi chó, cà là tim chó, ớt là sinh thực khí của chó. Hoà thượng
đời sau không ăn mấy loại này vì cho rằng thuộc loại tanh mặn chính là căn cứ
vào truyền thuyết này.
Huỳnh Chương Hưng
Quy Nhơn 22/7/2020
Nguồn
Thư Mục:
Nghiên Cứu - Dịch Thuật