Dịch thuật: Tái tác Phùng Phụ (Thường dụng điển cố)



TÁI TÁC PHÙNG PHỤ
再作冯妇

Dùng để ví gầy dựng lại sự nghiệp cũ.
          Điển xuất từ Mạnh tử - Tận tâm hạ 孟子 - 尽心下.
          Nước Tấn có người tên Phùng Phụ 冯妇, rất giỏi đánh hổ. Về sau anh ta không đánh hổ nữa mà trở thành một kẻ sĩ nho nhã. Một hôm, anh ta nhìn thấy nhiều người đang truy đuổi một con hổ, hổ dựa vào góc núi phản kháng lại, không ai dám đến gần. Mọi người nhìn thấy Phùng Phụ, nhờ anh ta đánh hổ. Phùng Phụ xắn tay áo, chạy đến phía hổ, một lần nữa đánh hổ.

                                                               Huỳnh Chương Hưng
                                                               Quy Nhơn 06/8/2019

Nguồn
THƯỜNG DỤNG ĐIỂN CỔ
常用典故
Biên soạn: Tôn Lập Quần 孙立群, Lí Ái Trân 李爱珍
Thượng Hải đại học xuất bản xã, 2005
Trang 96

Phụ lục của người dịch
          齐饥. 陈臻曰: “国人皆以夫子将复发棠, 殆不可复.”
          孟子曰: “是为冯妇也. 晋人有冯妇者, 善博虎, 卒为善士. 则之野, 有众逐虎. 虎负嵎, 莫之敢撄. 望见冯妇, 趋而迎之. 冯妇攘臂下车, 众皆悦之, 其为士者笑之.”
                                                                          (孟子 - 尽心下)
Phiên âm
          Tề cơ. Trần Trăn viết: “Quốc nhân giai dĩ phu tử tương phục phát Đường, đãi bất khả phục.”
          Mạnh Tử viết: “Thị vi Phùng Phụ dã. Tấn nhân hữu Phùng Phụ giả, thiện bác hổ, tuất vi thiện sĩ. Tắc chi dã, hữu chúng trục hổ. Hổ phụ ngung, mạc chi cảm anh. Vọng kiến Phùng Phụ, xu nhi nghinh chi. Phùng Phụ nhương tí há xa, chúng giai duyệt chi, kì vi sĩ giả tiếu chi.”
                                                                       (Mạnh Tử - Tận tâm hạ)
Dịch nghĩa
          Nước Tề bị mất mùa đói kém. Trần Trăn nói rằng: “Người trong nước đều cho rằng chỉ có thầy là có thể một lần nữa khuyên Tề Vương mở kho thóc ở ấp Đường để chẩn tế dân bị nạn tai, nhưng e là không thể được nữa rồi.”
          Mạnh Tử bảo rằng: “Nếu mà làm được lần nữa thì thành Phùng Phụ mất. Nước Tấn có người tên Phùng Phụ, rất giỏi đánh hổ, về sau trở thành người tốt. Một lần nọ ông ta đi ra ngoài đồng, có nhiều người đuổi theo một con hổ. Hổ lưng dựa vào núi hiểm trở, không ai dám đến gần. Mọi người thấy Phùng Phụ đi tới, liền vội chạy đến nghinh đón. Phùng Phụ xắn tay áo nhảy xuống xe. Mọi người trông thấy đều vui mừng, nhưng một số kẻ sĩ lại chê cười ông ta”.
          (Mạnh Tử 孟子 - Vạn Lệ Hoa 万丽华, Lam Húc 蓝旭 dịch chú. Bắc Kinh : Trung Hoa thư cục. 2007)


Previous Post Next Post