沙塞子
落葉輕敲門扇
花影動
釣詩鈎
氣味淡香閑坐
月西樓
竹響泉聲天籟
來數盞
掃憂愁
何慕他人都願
鶴揚州
SA TÁI TỬ
Lạc diệp khinh xao
môn phiến
Hoa ảnh động
Điếu thi câu
Khí vị đạm hương nhàn
toạ
Nguyệt tây lâu
Trúc hưởng tuyền
thanh thiên lại
Lai sổ trản
Tảo ưu sầu
Hà mộ tha nhân đô
nguyện
Hạc Dương Châu
Huỳnh Chương Hưng
Quy Nhơn 11/7/2024
Điếu thi câu 釣詩鈎: Lưỡi câu câu thơ. “Điếu thi câu”
là biệt xưng của rượu, ý nói rượu có thể kích phát linh cảm sáng tác thơ văn.
Hạc Dương Châu 鶴揚州: Điển xuất từ Ân Vân tiểu thuyết 殷芸小说, đại ý câu chuyện là: có mấy người khách cùng đi với nhau, mỗi người nói lên chí hướng của mình. Có người nói muốn làm Thứ sử Dương Châu, có người lại thích được nhiều tiền, có người lại muốn cưỡi hạc lên trời trở thành thần tiên. Trong đó có một người nói rằng muốn: ‘Bên hông đeo mười vạn quan tiền, cưỡi hạc bay đến Dương Châu’, vừa được thăng quan lại được phát tài thành tiên. Người mà danh tiết cao thì khó mà giàu có, người mà giàu có thì khó mà có được danh tiết cao; người làm quan không rảnh để học tiên thuật, người đắc đạo không rảnh để làm quan; người ăn thịt không có cao tiết, người cao tiết không ăn thịt; không thể kiêm được cả hai cái tốt, càng không thể cùng một lúc có được nhiều cái tốt.
Ở bài “Ư
Tiềm tăng Lục Quân hiên” “於潜僧绿筠轩”, Tô
Thức 苏轼viết
rằng:
宁可食无肉, 不可居无竹
无肉令人瘦, 无竹令人俗
人瘦尚可肥, 士俗不可医
傍人笑此言, 似高还似痴
若对此君仍大嚼, 世间那有扬州鹤?
Ninh khả thực vô
nhục, bất khả cư vô trúc
Vô nhục linh nhân
sấu, vô trúc linh nhân tục
Nhân sấu thượng khả
phì, sĩ tục bất khả y
Bàng nhân tiếu thử
ngôn, tự cao hoàn tự si
Nhược đối thử quân
nhưng đại tước, thế gian na hữu Dương Châu hạc
(Thà ăn cơm không có thịt chứ
không thể ở mà không có trúc
Không có thịt làm cho người hoá
gầy, không có trúc khiến cho người hoá tục
Người gầy thì có thể mập lại, chứ
kẻ sĩ đã tục rồi thì không thể chữa trị được
Tục sĩ cười những lời này, phải
là như thanh cao mà cũng là như si ngốc
Nếu đối diện với trúc mà lòng vẫn
luôn ham món ngon, trên thế gian này làm gì có người cưỡi hạc đi đến Dương Châu)