Dịch thuật: Hà tích trì ngư (Thế thuyết tân ngữ)

 

何惜池鱼

    王安期为东海郡, 小吏盗池中鱼, 纲纪推之. 王曰: 文王之囿, 与众共之, 池鱼复何足惜?”

                                                                                       (世说新语 - 政事)

HÀ TÍCH TRÌ NGƯ

          Vương An Kì vi Đông Hải quận, tiểu lại đạo trì trung ngư, cương kỉ thôi chi. Vương viết: “Văn Vương chi hữu, dữ chúng cộng chi, trì trung phục hà túc tích?”

                                                                (Thế thuyết tân ngữ - Chính sự)

TIẾC GÌ CÁ TRONG AO

          Vương An Kì nhậm chức Đông Hải quận thú, có viên tiểu lại lấy trộm cá trong ao, quan chủ bạ theo lệ phải tra xét. Vương An Kì bảo rằng: “Thời xưa, vườn săn bắn của Chu Văn Vương, cho phép dân chúng cùng chung sử dụng. Nay cá trong ao có đáng gì mà phải tiếc?”

Chú của người dịch

Thế thuyết tân ngữ 世说新语 : bộ bút kí tiểu thuyết thuật lại những huyền học ngôn đàm dật sự của sĩ đại phu thời Nguỵ Tấn. Trong đó có thể nhìn thấy ngôn đàm về huyền học thời Nguỵ Tấn đã trở thành phong thượng, mà huyền học chính là lấy tư tưởng Lão Trang làm gốc. Tư tưởng của Đạo gia đối với phương thức tư duy và trạng thái sinh hoạt của sĩ đại phu thời Nguỵ Tấn, thậm chí phong khí của cả xã hội đều sản sinh ảnh hưởng quan trọng. Tác phẩm này do Lâm Xuyên Vương Lưu Nghĩa Khánh 临川王刘义庆, thuộc dòng dõi tông thất nhà Lưu Tống thời Nam Bắc triều đã tập hợp một số văn nhân biên soạn, Lưu Tuấn 刘峻 đời Lương viết lời chú. Toàn sách nguyên có 8 quyển, bản chú của Lưu Tuấn phân làm 10 quyển. Các bản hiện nay đều là 3 quyển phân làm 36 môn như: đức hạnh, ngôn ngữ, chính sự, văn học, phương chính, nhã lượng v.v… Toàn sách tổng cộng hơn 1000 tắc, kí thuật những dật văn dật sự của danh sĩ quý tộc từ cuối đời Hán đến thời Lưu Tống, chủ yếu là những câu chuyện có liên quan đến việc bình luận, thanh đàm huyền ngôn và ứng đối cơ trí của các nhân vật.

          Lưu Nghĩa Khánh 刘义庆 (năm 403 – khoảng năm 444): người Bành Thành 彭城 (nay là Từ Châu 徐州 Giang Tô 江苏), văn học gia thời Nam triều, thuộc dòng dõi tông thất nhà Lưu Tống, được tập phong Lâm Xuyên Vương 临川王, nhậm chức Thứ sử Kinh Châu 荆州. Ông giữ chức được 8 năm, chính tích rất tốt. Sau nhậm chức Thứ sử Giang Châu 江州, được một năm, nhân vì đồng tình với một viên quan bị biếm là Vương Nghĩa Khang 王义康 đã xúc nộ Văn Đế, bị điều về kinh đổi làm Thứ sử Nam Kinh Châu 南京州, Đô đốc gia khai phủ nghi đồng tam ti. Chẳng bao lâu vì bệnh ông từ chức.

Lưu Nghĩa Khánh mất năm Nguyên Gia 元嘉 thứ 21 ở Kiến Khang 建康 (nay là Nam Kinh)

          Lưu Nghĩa Khánh từ nhỏ đã tài hoa xuất chúng, yêu thích văn học. Ngoài Thế thuyết tân ngữ 世说新语 ra, ông còn có tiểu thuyết chí quái U minh lục 幽明录.

          Nguồn http://baike.baidu.com/view/39662.htm

                                                                      Huỳnh Chương Hưng

                                                                      Quy Nhơn 06/11/2020

Nguồn

THẾ THUYẾT TÂN NGỮ

世说新语

Tác giả: Lưu Nghĩa Khánh 刘义庆

Thiểm Tây lữ du xuất bản xã, 2002.

Phụ lục của người dịch

          齊宣王問曰: “文王之囿, 方七十里, 有諸?” 孟子對曰: “於傳有之.” : “若是其大乎?” : “民猶以為小也.” : “寡人之囿, 方四十里, 民猶為大, 何也?” : “文王之囿, 方七十里,  芻蕘者往焉, 雉兔者往焉, 與民同之, 民以為小, 不亦宜乎? 臣始至於境, 國之大禁, 然後敢入, 臣聞郊關之内, 有囿方四十里, 殺其麋鹿者如殺人之罪, 则是方四十里, 為阱於國中. 民以為大, 不亦宜乎?”

                                (孟子 - 梁惠王)

          Tề Tuyên Vương vấn viết: “Văn Vương chi hữu, phương thất thập lí, hữu chư?” Mạnh Tử đối viết: “Ư  truyện hữu chi.” Viết: “Nhược thị kì đại hồ?” Viết: “Dân do dĩ vi tiểu dã.” Viết: “Quả nhân chi hữu, phương tứ thập lí, dân do vi đại, hà dã?” Viết: “Văn Vương chi hữu, phương thất thập lí, sô nghiêu giả vãng yên, trĩ thố giả vãng yên, dữ dân đồng chi, dân dĩ vi tiểu, bất diệc nghi hồ? Thần thuỷ chí ư cảnh, vấn quốc chi đại cấm, nhiên hậu cảm nhập, thần văn giao quan chi nội hữu hữu phương tứ thập lí, sát kì mi lộc giả như sát nhân chi tội, tắc thị phương tứ tập lí, vi tịnh ư quốc trung, dân dĩ vi đại, bất diệc nghi hồ?”

                                                              (Mạnh Tử - Lương Huệ Vương)

          Tề Tuyên Vương hỏi rằng: “Quả nhân nghe nói vườn săn bắn của Chu Văn Vương vuông 70 dặm, có chuyện đó không?” Mạnh Tử đáp rằng: “Trong sách có chép chuyện đó.” Tề Tuyên Vương lại hỏi: “Vườn như vậy là lớn chăng?” Mạnh Tử đáp: “Dân hãy còn cho là nhỏ đó.” Tề Tuyên Vương nói: “Vườn của quả nhân chỉ vuông có 40 dặm, thế mà dân cho là lớn, sao lại như vậy?” Mạnh Tử đáp: “Vườn của Chu Văn Vương vuông 70 dặm, người cắt cỏ chặt cành được đến đó, người săn bắn gà rừng thỏ được đến đó, dân cùng hưởng dụng, nên dân hãy còn cho là nhỏ, điều đó không hợp tình hợp lí sao? Thần vừa mới đến biên giới nước Tề, hỏi qua cấm lệnh quan trọng của nước Tề sau đó mới dám vào. Thần nghe nói, ngoại ô của nước Tề có khu vườn săn bắn vuông 40 dặm, người nào giết hươu nai nơi đó giống như phạm tội sát nhân, thế thì vườn vuông 40 dặm chính là cái bẫy đặt ở trong nước. Dân cho là quá lớn, cũng chẳng là phải sao?

          (Tứ thư 四書 (ngôn văn đối chiếu):  Hương Cảng Quảng Trí thư cục xuất bản)

Previous Post Next Post